fbpx

Bài Chia Tay Tuổi Học Trò lớp 12A2 Năm 1991

Bài Chia Tay Tuổi Học Trò lớp 12A2 Năm 1991

Bài Chia Tay Tuổi Học Trò lớp 12A2 Năm 1991 do Phạm Ngọc Vinh viết khi rời xa mái trường thân yêu mang tên người Thầy Kính Yêu Võ Minh Đức.

Bài Chia Tay Tuổi Học Trò lớp 12A2 Năm 1991 là bài viết trên quyển lưu bút của bạn Lan chung lớp và bạn Lan còn giữ cuốn lưu bút đó cho tới bây giờ. Nội dung tóm tắt như sau nguyên văn như sau:

Tôi muốn viết thật nhiều nhưng biết viết gì đây? dòng thời gian chầm chậm trôi đi để lại sau lưng chúng ta biết bao kỉ niệm. Kỉ niệm vui buồn của thời học sinh. Trước khi xếp bút nghiên trả lại cho bảng đen, phấn trắng. Chuẩn bị bước vào đời đầy cam go. Ta viết một bữa cho đã. Cho đỡ nhớ về sau….đọc lại bài viết trên lưu bút mà nghĩ giống như mới hôm qua. Trời ơi? hơn một phần tư thế kỉ trôi qua nhanh vậy sao? Theo thầy Hiệp thì con người ta rất lạ? càng về già ở tuổi trung niên U40, U50 trở đi. Con người ta thường nhớ về kỉ niệm hồi xưa lúc còn trẻ một cách chính xác… bài viết dài câu chữ bối rối ngày chia tay ra trường nên rất tức cười khi đọc lại. Bạn có bài viết hay bài thơ nào mà mình viết khi còn nhỏ cách đây 30 năm bạn lấy ra đọc lại bạn sẽ hiểu tâm trạng của chúng tôi lúc này. Trích đoạn: ” mai nầy mỗi người một nẻo trên trường đời trăm nẻo. Có những lúc nhớ lại ta biết tìm đâu, tìm đâu các kỉ niệm, các cái vui của tập thể lớp A2. Có một chiều nào đó trong cuộc đời mai sau. Sẽ có lúc ta ngồi trên một căn nhà lầu 9 tầng với tiện nghi đầy đủ. Ta sẽ nhớ những kỉ niệm của lớp ta, nhớ bạn bè của lớp A2. Không biết lúc đó ta có khóc không nữa. Nhưng bây giờ ta khóc thật đây. Khóc cho vơi đi cái buồn vạn kỉ của thời học sinh. Khóc cho buổi chia ly hôm nay.”

Tôi đã tập tành làm thơ từ khi rất sớm.

Lặng lẽ ngồi trông bông điệp nở.

Tiếng ve sầu lắp kín cả hồn tôi.

Ngày mai tâm sự vơi đầy.

Tìm đâu cho thấy những ngày đã qua.

Sau nầy ta có làm vua.

Cũng không tìm thấy phút giây qua rồi.

Ôi thôi! thây kệ sự đời.

Mặc cho ngày tháng dần trôi tháng ngày. Trích lưu bút năm 1991 của bạn Lan.

Chúng ta cùng xem nghĩa của từ kỉ niệm bạn nhé:

Kỉ niệm là thứ tàn ác nhất và suy cho cùng nó là những chuyện đã qua.

http://kenh14.vn/thu-tan-ac-nhat-trong-tinh-yeu-doi-khi-chinh-la-ky-niem-2017051811151229.chn

Trong tim mỗi người đều hoài niệm một cuộc tình. Không nhất thiết phải là thứ tình cảm rung động của đầu đời, mà là hình bóng chúng ta chôn sâu nhất, tình yêu mà khiến cho chúng ta đau đớn nhất…

Có một vài người, bạn luôn cất họ ở trong tim. Nhưng lại không thể cùng họ nói chuyện vui vẻ, thoải mái gặp mặt. Cũng không phải bởi vì họ rời bỏ bạn, cũng không phải giữa bạn và họ có hiểu lầm. Chỉ là vì không thể ở bên nhau nữa, lạ nhỉ?

Có một khoảng thời gian vô cùng tươi đẹp, nó chất chứa bao nhiêu kỉ niệm của bạn và người ấy. Thế nhưng, bạn lại vĩnh viễn không muốn quay lại khoảng thời gian ấy. Chỉ vì bạn sợ chính mình lại một lần nữa tự tay kết thúc nó. Một lần nữa làm con người đó tổn thương và gây tổn thương cho chính cả bạn.

Quá tốt đôi khi lại thành không tốt.

Có những mối quan hệ, đến một thời điểm nào đó, hai phía tự dưng không liên lạc, không hỏi han, không gặp gỡ. Tự trong lòng mình biết, đã đến lúc rời xa nhau. Ai nói ra cuối cùng không có gì là quan trọng nữa. Rồi một thời gian dài sau đó, bạn sẽ tìm thấy bình yên trong tâm hồn. Tình yêu chắc chắn không thể làm người ta chết đi. Chỉ là vẫn còn ở đâu đó trong một mảng tâm hồn có thứ gì đó xót lại. Chuyện gì đã qua, hãy là kỉ niệm đẹp.

Sau bao nhiêu năm, dù nhớ lại người ấy đã từng đối xử với mình, đã từng làm điều có lỗi với mình hay không, đã là quá khứ chứa đựng những kỉ niệm buồn của mình thì vẫn muốn lúc nào đó đột nhiên giọng nói của người ấy vang lên. Như giữa tiếng ồn ào của cuộc sống, của đám đông, giọng nói ấy khiến mọi thứ bỗng im lìm yên ả. Không phải để trò chuyện, không phải để buông xuống đời nhau những câu xã giao vô nghĩa, không phải để níu kéo những cảm xúc đã hoàn toàn biến mất. Chỉ là muốn nghe giọng nói đó một lần nữa đâu đó trong đời, rồi sống tiếp.

Bạn không thể cứ mãi là bạn của năm ấy. Chúng ta không thay đổi, chỉ là tất cả đều phải trưởng thành. Chúng ta không phải trở nên khác biệt, mà đây chính là sự chín chắn mà thời gian ban tặng cho tất cả mọi người. Chỉ là chúng ta của hiện tại lại nhớ về chúng ta của khi ấy, hoài niệm đến đau lòng…

Bạn cứ giữ trong tim một hoài niệm, một nỗi nhớ như thế. Bạn nhớ một người mà không cần biết là họ có nhớ mình không. Và thậm chí có khi họ chẳng bao giờ nghĩ đến việc bạn có thể nhớ họ nhiều đến thế, bởi những thứ nhỏ nhặt đến như vậy. Bản thân nỗi nhớ là rất đẹp. Chỉ có điều, có cái đẹp khiến ta mỉm cười, có cái đẹp khiến ta phải rơi nước mắt, cũng có cái đẹp khiến ta chỉ biết thở một hơi rất dài và nhón chân qua.

Ngẫm lại mới thấy, thật ra mỗi con người trong chúng ta đều giống nhau, hay mơ về tương lai và hoài niệm quá khứ rồi cảm thấy hiện tại tẻ nhạt, vô vị.

Nếu cho bạn cơ hội quay về quá khứ, bạn sẽ phát hiện, những kỷ niệm đó sở dĩ tươi đẹp là bởi vì chúng ta không thể làm lại mà thôi. Khi ngày hôm nay biến thành ngày hôm qua, bạn cũng sẽ hoài niệm như vậy.

Gần đây ngày 19/11/2017 trường mới tổ chức kỉ niệm 30 năm ngày thành lập trường. Cùng xem ảnh tư liệu. Hình ảnh và kỉ niệm sẽ cập nhập liên tục xin quí thầy cô và quí bạn cho VINH xin ảnh hay tư liệu để gom kỉ niệm lại cùng xem khi vui buồn trong cuộc sống để nhớ về một thời qua.

 

 

[fusion_builder_container hundred_percent=”yes” overflow=”visible”][fusion_builder_row][fusion_builder_column type=”1_1″ background_position=”left top” background_color=”” border_size=”” border_color=”” border_style=”solid” spacing=”yes” background_image=”” background_repeat=”no-repeat” padding=”” margin_top=”0px” margin_bottom=”0px” class=”” id=”” animation_type=”” animation_speed=”0.3″ animation_direction=”left” hide_on_mobile=”no” center_content=”no” min_height=”none”]

Bài Chia Tay Tuổi Học Trò lớp 12A2 Năm 1991
30 năm thành lập trường.

 

Chúng ta cùng tìm hiểu về ngôi trường mang tên người thầy Võ Minh Đức bạn nhé:

Theo thộng tin từ trang web http://thpt-vominhduc-binhduong.violet.vn/entry/list/cat_id/5228595 thì:

Thầy Võ Minh Đức Thầy Võ Minh Đức sinh ngày 1/8/1914 tại An Thạnh, Bình Dương Thầy tên là Võ Văn Đợi, còn tên khác là Võ Văn Đương và Võ Văn Đức (bí danh thời kháng chiến chống Pháp là Đang Võ, thời kỳ kháng chiến chống Mỹ là Chí Thành) Thầy Võ Minh Đức xuất thân từ giai cấp nông dân nghèo, mồ côi mẹ lúc 11 tuổi, mất cha năm 24…còn theo một tư liệu khác thì khá đủ thông tin về Thầy Võ Minh Đức hơn.

TIỂU SỬ THẦY VÕ MINH ĐỨC
SƠ LƯỢC TIỂU SỬ

THẦY VÕ MINH ĐỨC (1914 – 1983)

Thầy Võ Minh Đức sinh ngày 1/8/1914 tại An Thạnh, Bình Dương. Thầy tên là Võ Văn Đợi, còn tên khác là Võ Văn Đương và Võ Văn Đức (bí danh thời kháng chiến chống Pháp là Đang Võ, thời kỳ kháng chiến chống Mỹ là Chí Thành)

Thầy Võ Minh Đức xuất thân từ giai cấp nông dân nghèo, mồ côi mẹ lúc 11 tuổi, mất cha năm 24 tuổi, còn lại hai anh em sống nương tựa nhau. Lúc nhỏ, Thầy học tại Trường Tiểu học An Thạnh, 15 tuổi học tại Trường Pétrus Ký, tham gia Hội học sinh Cách mạng yêu nước, 19 tuổi tốt nghiệp Ban Cao Đẳng Tiểu học.

Từ tháng 10 / 1933 đến tháng 6/1945, Thầy dạy học tại Trường Tư thục Vĩnh Lại , Tân Ánh Mai (TDM) và tham gia hoạt động Cách mạng trong phong trào Mặt Trận Dân Chủ Đông Dương cho đến khi Trường bị đóng cửa, Thầy vẫn tiếp tục hoạt động công tác vận động Cách mạng. Ngày 15/01/1945 Thầy được vinh dự kết nạp vào Đảng Cộng Sản Đông Dương.

Từ sau Cách mạng Tháng Tám, Thầy đã nhận lãnh các nhiệm vụ sau :

– Phó Trưởng Ban Bảo Vệ Thị Xã Thủ Dầu Một (8/1945 – 12/1945)

– Uỷ Ban Cán Sự Lái Thiêu (2/1946 – 8/1946)

– Phó Chủ Tịch Uỷ Ban Kháng chiến (7/1947 – 6/1950)

– Trưởng Ban Tuyên Huấn Tỉnh Thủ Dầu Một (6/1950 – 3/1951)

– Tỉnh Ủy viên Tỉnh Thủ Biên

– Khu Ủy viên Khu Ủy Đông Nam Bộ – Chủ Tịch UBND Cách Mạng kiêm Trưởng Ban Tài Chành Khu (1972 – 1975)

Quá trình hoạt động của Thầy đã được Tổ Quốc ghi công :

1950 : Thơ khen của Khu Ủy Miền Đông và Tỉnh Ủy về thành tích xây dựng cơ sở quần chúng chính quyền của Đảng.
1950 – 1957 : Huy chương Kháng Chiến Nam Bộ
1962 : Huân chương Quyết Thắng Hạng Nhất (7 năm kháng chiến chống Mỹ)

Năm 1983, Thầy từ trần sau cơn bạo bệnh để lại niềm tiếc thương kính trọng cho bao tấm lòng.

Ngôi nhà thờ phụng Thầy được xây dựng tại An Sơn – Thuận An – Bình Dương.

Năm 1987 Trường THPT Võ Minh Đức được thành lập. Toàn thể Cán bộ – Giáo viên và học sinh rất vinh dự được mang tên Thầy. Thế hệ trẻ Võ Minh Đức nguyện sống học tập, công tác theo gương người Cán bộ Cách mạng kiên cường, người thầy ưu tú cao cả, một đời vì nước quên thân, vì dân phục vụ. Xem thầy Hiệp phát biểu trong buổi lễ.

https://www.facebook.com/thptvominhduc.binhduong/

Chúng ta có thể góp thêm hình ảnh cho các thế hệ học sinh có nhiều dữ liệu tại đây:

Hình ảnh họp mặt khối 12 năm 1991 sau 26 năm.

 

 

Hình ảnh Thầy Hiệp ngày nay:

Thầy Hiệp ngày xưa:

Hình cô Châu ngày xưa:

Các thế hệ cựu học sinh.

Thầy Hiệp: Đây là lớp 12A1 khoá 1989/1992 .
Bàn ghế gỗ thô sơ , nhỏ xíu . Lớp tối tối , nóng như lò lửa , không đèn , quạt . Cửa sổ không hề có song sắt , học sinh thoải mái phi thân ra , vào khi bị thầy Phàn , thầy Viễn bắt phạt…Trời mưa thì thôi khỏi học luôn , lớp tối thui . Tiếng mưa ào ào trên mái ngói , đám học trò như ong vỡ tổ la hét rùm trời…
Vậy đó mà sao kỷ niệm cứ đầy ắp , dâng trào trong lòng thầy trò chúng ta …
Thương ngôi trường ngày xưa biết nhường nào !

Lớp 11A2 , khoá 1988/1991 .
Ảnh chụp vào cuối năm lớp 11- tháng 5/ 90 -với thầy Võ Văn Ký . Hình ảnh hơn 1/4 thế kỷ của THPT Võ Minh Đức . Nhìn ngôi trường thấy thương gì đâu , giữa đồng không mông quạnh , không một bóng cây ,chỉ có thầy trò cùng nắng , gió …

 [/fusion_builder_column][/fusion_builder_row][/fusion_builder_container]

Leave a Comment

Scroll to Top
Call Now Button