fbpx

Nhìn bức ảnh cuối cùng về họp lớp ai cũng khóc

Nhìn bức ảnh cuối cùng về họp lớp

Nhìn bức ảnh cuối cùng về họp lớp ai cũng khóc

Nhìn bức ảnh cuối cùng về họp lớp ai cũng khóc là bài viết nhắc nhở chúng ta luôn nhớ về nhau khi chúng ta từng ngồi chung một lớp.

Nhìn bức ảnh cuối cùng về họp lớp ai cũng khóc là một bài viết tràn lan trên mạng xã hội hiện nay. Tuy nhiên nếu áp dụng vào hoàn cảnh của mỗi lớp chúng ta sẽ có các kỉ niệm riêng biệt khó phai mờ trong tâm khảm mỗi chúng ta với điều kiện là chúng ta phải học chung trong một lớp mới hiểu hết các tình huống đó và mới có cảm giác vui hay tức cười mà đời người chúng ta không sao quên được. Thời gian vừa là khái niệm vừa là định nghĩa. Theo Thầy Hiệp thì định nghĩa thì không thắc mắc. Ta thấy nó trôi đi rất bình thường mỗi ngày ai cũng có như nhau 24 giờ….và cứ thế cứ thế nó trôi qua. Bẵng đi một thời gian lo công danh sự nghiệp, lo cơm áo gạo tiền, lo con, lo cái, lo búa xua các thứ. Một buổi sáng đẹp trời khi chải tóc xong nhìn vào cây lược thấy cọng tóc trắng. Bỗng dưng ta thấy cái gì đó nó kì kì và lúc này khái niệm thời gian đánh thức chúng ta rằng. Đã lâu mi đã quên ta đó nhé. Và bỗng nhớ rằng chúng ta từng có đi học và chúng ta từng có một tập thể lớp A2. Bức tâm thư này viết cách đây 26 năm còn nguyên hình, nguyên chữ VINH xin đăng lên cho chúng ta có dịp ôn lại tình bạn của lớp chúng ta. Nó cao quí biết bao trong tầm mắt của các thanh niên thiếu nữ thời ấy. Nó khác xa với thời buổi bây giờ. Dẫu biết rằng ở đời cái gì mà hổng trôi qua. Cho nên hôm nay và ngay hôm nay nếu có dịp chúng ta nên sát cánh với nhau hơn cho cuộc đời này còn nhiều thứ tươi hơn, đẹp hơn. Trong một tập thể 42 người thì tất nhiên khó có sự đồng tình, đồng ý…thực tế trong một gia đình có hai vợ chồng có khi còn có hai ý khác nhau..anh em sinh cùng cha cùng mẹ có khi cũng khác tánh, khác ý với nhau. Tuy nhiên nhìn chung lớp chung ta có được nhiều kỉ niệm như ngày hôm nay là rất quý các bạn nhé. Người xưa có câu: ” Tu nghìn năm mới là chồng vợ, tu trăm năm mới đi chung thuyền”. Chúng ta cùng lớp là đi chung thuyền rồi đó các bạn. Chúng ta nay đà xế bóng, tuy chưa gia nhưng phần nào cũng đã lớn lên, đa phần đã có gia đình, có con, có cháu. Có bạn đã làm sui, làm gia.. vậy thì chúng ta nên bớt một chút cái nghĩ xa, nghĩ sâu.. làm sao cho cuộc sống nầy vui hơn, ý nghĩa hơn. Anh em chúng ta đương đầu với thương trường, công việc, đủ thứ trên đời nhưng mãi chúng ta sẽ không tìm đâu ra thứ mà cái lớp ta từng có. Các kỉ niệm góp được Vinh xin bỏ lên đây. Bạn nào là lớp 12A2 Võ Minh Đức thời 1988-1991 có dịp đọc bài, xem bài, xin góp ý, góp bài, góp hình cho các kỉ niệm của lớp 12A2 ngày càng phong phú nhé các bạn.

 

Nhìn bức ảnh cuối cùng về họp lớp

Hiện nay khó có thể một người mà nhớ hết ra các hình chụp ở dịp nào…tuy nhiên với tập thể chúng ta có thể ôn lại các kỉ niệm đó chính xác.

Nhìn bức ảnh cuối cùng về họp lớp

Có khi ta nên giấu hình này đi đừng cho các con thấy. Nó xin đi chơi và lấy xe đi thì lo lắm nhé. Nó tống ba, tống bốn chạy ngoài đường thí gớm.

Nhìn bức ảnh cuối cùng về họp lớp

Nhìn bức ảnh cuối cùng về họp lớp

Cùng xem những dự báo về sau này trong ngày chia tay lớp 12 của VINH bạn nhé. Tâm sự lúc phải chia tay lớp mình nhé. Cám ơn bạn Lan còn giữ cuốn lưu bút này.

Nhìn bức ảnh cuối cùng về họp lớp

 

Nhìn bức ảnh cuối cùng về họp lớp

Nhìn bức ảnh cuối cùng về họp lớp

5 năm sau khi tốt nghiệp, những người đã lập gia đình ngồi một bàn, chưa lập gia đình ngồi một bàn.

10 năm sau đó, những người có con ngồi một bàn, chưa có con ngồi một bàn.

15 năm kể từ ngày tốt nghiệp, những người kết hôn một lần ngồi một bàn, tái hôn ngồi một bàn

20 năm sau, những người tửu lượng cao ngồi một bàn, tửu lượng kém ngồi một bàn.

25 năm sau, những người trong nước ngồi một bàn, nước ngoài ngồi một bàn.

30 năm sau, những người ăn mặn ngồi một bàn, ăn chay ngồi một bàn.

35 năm sau, những người về hưu ngồi một bàn, chưa về hưu ngồi một bàn.

40 năm sau, những người “có răng” ngồi một bàn, “không có răng” ngồi một bàn

45 năm sau, những người có thể tự đến ngồi một bàn, được dìu đến ngồi một bàn.

50 năm sau, những người nói đến thì đến ngồi một bàn, nói đến nhưng không đến để một bàn trống.

55 năm sau, những người có thể đến ngồi một bàn, và cũng chỉ cần 1 chiếc bàn này thôi.

Sau 60 năm, không còn ai đến…
Những hình ảnh dù chỉ mang tính chất minh họa nhưng đã khiến cho biết bao người xúc động và nó càng trở nên ý nghĩa với những ai đã từng có một tuổi thơ đẹp dưới mái trường với những người bạn áo trắng.

Khi chia tay ai cũng nước mắt nhạt nhòa nhưng đến khi họp lớp lại có quá nhiều lý do để vắng mặt. Kỉ niệm dù đẹp theo thời gian cũng không đủ sức nặng để níu những người bạn ngày ấy về bên nhau.

Ấy vậy mà có câu: Thầy đó, trường đây nhưng bạn bè đâu rồi?

Có những kỉ niệm dù đẹp nhưng vẫn không đủ nặng để mang bạn cũ về trong ngày họp mặt. Nói tóm lại cái gì cũng sẽ trôi qua. Cho nên ngày sau này và càng về sau nữa. Thực chất còn nhiều thứ mà chúng ta cần chung tay sát cánh với nhau hơn và cùng nhau chia sẻ nhiều hơn khi đã có nền tảng là một lớp A2 rất giàu kỉ niệm đẹp. Rồi trong cái kiếp làm người này dù sớm dù muộn lớp chúng ta sau 55, 60 năm nữa khi họp lớp cũng sẽ có cái bàn này thôi. Đó là khái niệm, định nghĩa và quy luật của thời gian. Trong mỗi chúng ta nếu có ai đó vì lí do nào đó mà không về kịp trong ngày họp lớp. Xin các bạn đang họp lớp đừng trách họ mà hãy thương họ hơn. Vì chí ít ta có bữa gặp gỡ vui vẻ này còn bạn ấy thì không. Có khi bạn ấy còn canh cánh bên lòng nỗi buồn kinh khủng hơn chúng ta tưởng nữa đó.

Nhìn bức ảnh cuối cùng về họp lớp

1 thought on “Nhìn bức ảnh cuối cùng về họp lớp ai cũng khóc”

Leave a Comment

Scroll to Top
Call Now Button