TẠI SAO NÊN MUA ĐẤT ĐÀ LẠT? – TÌM ĐẤT GIÁ RẺ Ở ĐÀ LẠT
- Đà Lạt là thiên đường du lịch nghỉ dưỡng ZALO MR VINH 0914175928
“Ở đây sương khói mờ nhân ảnh,
ai biết tình ai có đậm đà!”
Hàn Mạc Tử.
Nói tới Đà Lạt thì không cần phải nói nhiều. Chắc hẳn mọi người đều có cho riêng mình những cảm xúc đặc biệt về “thành phố mộng mơ” này.
Những rừng thông không biết tuổi quanh co uốn lượn, chập chùng lên xuống như đang tâm sự với gã bộ hành. Ngàn bông hoa đủ màu sắc như đang chia vui với người đang yêu. Hay những giọt sương như đang ôm ấp kẻ si tình… Đà Lạt là vậy, tuy tĩnh lặng, nhẹ nhàng nhưng đã khắc ghi bao kỷ niệm của chúng ta.
Hay cũng đã làm say đắm không biết bao nhiêu hồn thơ.
“Đà Lạt bây giờ bao nhiêu tuổi
Ta tò mò đi đếm tuổi rừng thông
Sương trắng quá ta đếm hoài sao hết
Nên đoán bừa có lẽ đã nghìn năm”
Một Thoáng Đà Lạt: Huỳnh Hoàng Anh.
Đà Lạt lần đầu tiên được biết đến bởi bác sĩ Alexander Yersin. Người đã tìm ra cao viên lâm nguyên (cao nguyên Lang Biang) này vào năm 1897. Ông đã cho thiết kế quy hoạch Đà Lạt trở thành một khu nghĩ dưỡng cho các quan chức Pháp. Vì vậy mà ngày nay chúng ta thấy được Đà Lạt có kiến trúc giống như một thành phố ở Âu Châu.
Cũng vì yêu thích cảnh vật thiên nhiên và khí hậu ở đây mà vị hoàng đế cuối cùng của Việt Nam đã có đến 3 dinh thự cho mình và mua thêm các biệt thự cho các thứ phi để sinh sống xung quanh Ngài cho trọn vẹn.
Ở Đà Lạt, tuyệt vời nhất phải nói là khí hậu. Trong khí cả nước nhiệt độ trung bình hầu như trên 30oC. Trong khi nhiệt độ tại Đà Lạt lại cứ êm ả luôn dưới 20oc. Giống như có một cái máy điều hòa khổng lồ ngoài trời vậy đó. Mặc kệ ai 30-40, thì “em vẫn là cô gái 18 hay mộng mơ”.
Do thừa hưởng của văn hóa Pháp mà cảnh vật và kiến trúc Đà Lạt không khác gì một thành phố yên bình, xinh tươi tại Pháp. Con người Đà Lạt cũng vậy, do sống trong một môi trường giàu tính nghệ thuật như vậy, nên họ luôn không ngừng biến Đà Lạt ngày càng trở nên thơ mộng và “art” hơn nữa.
Đến Đà Lạt, như là chúng ta đang đến thiên đường vậy. Để được tắm mình trong vẻ đẹp của cảnh vật thiên nhiên và cả tâm hồn.
“Đà Lạt phải buồn cho người luôn nhung nhớ
Đà Lạt cô đơn nên sẽ đẹp muôn đời
Đà Lạt trầm tư nên mãi hoài thơ mộng
Đà Lạt sương mù nên sáng mãi trong thơ”
Một Thoáng Đà Lạt: Huỳnh Hoàng Anh.
Ngành du lịch tại Đà Lạt đã phát triển từ lâu và càng ngày lại càng phát triển hơn nữa.
Hầu như với mọi người thì mục tiêu check-in Đà Lạt là không thể thiếu trong bộ sưu tập du lịch của mình. Với việc sân bay Liên Khương đi vào phục vụ cho khách du lịch rộng rãi trên mọi miền đất nước từ năm 2004. Thì việc đến Đà Lạt du lịch, nghĩ dưỡng, phượt, hay sống ảo không còn là một vấn đề khó.
Điển hình là vào ngày lễ Giỗ Tổ Hùng Vương năm 2019 vừa rồi. Lượng khách du lịch đến Đà Lạt đông một cách khủng khiếp chưa từng có. Lý do thì ngoài vẻ đẹp nên thơ của thành phố ngàn hoa, thì là bởi vì những ngày mùa hè ở dưới đồng bằng đang nắng nóng kỷ lục 40oC. Cảnh báo tia UV mức báo động, nên đi biển không phải là lựa chọn tốt. Vậy thì sắp tới lễ 30/4 và 1/5 thì sao nhỉ? Chắc “lost in Dalat” (Lạc lối ở Đà Lạt) quá.
Mà tương lai trước biến đổi khí hậu toàn cầu, cây xanh thì tìm đủ mọi cách để chặt, xe cộ thì đông hơn, đất nông nghiệp thì quy hoạch làm chung cư, sông suối thì ngăn lại làm thủy điện… thì nhiệt độ chỉ càng ngày càng tăng chứ không bao giờ giảm. Nên qua mỗi năm thì lượng khách đổ về Đà Lạt càng tăng lên nhanh chóng. Mà dân số Việt Nam cũng đã 100 triệu rồi, dưới đồng bằng trở nên ngột ngạt vô cùng.
Đặc biệt là ngành du lịch Việt Nam đang rất tăng trưởng rất nhanh. Tổ chức du lịch thế giới vừa đánh giá Việt Nam xếp 3/10 quốc gia có ngành du lịch tăng trưởng nhanh nhất. Đặc biệt là loại hình kinh doanh lưu trú Homestay. (Có thể tìm đọc bài báo này: Vốn ít, thu nhập có thể đến 100 triệu đồng/quý: Dịch vụ kinh doanh homestay nở rộ tại Việt Nam – để hiểu rõ thêm chi tiết sự phát triển của ngành du lịch Homestay).
Vì vậy, đầu tư du lịch hiện nay là không sai, mà đầu tư cho homestay lại càng đúng hơn. Mà đầu tư homestay ở Đà Lạt là đúng nhất.
- Đà Lạt là vùng đất tuyệt vời cho nông nghiệp sinh thái
Khí hậu và thổ nhưỡng của vùng cao nguyên Lâm Đồng này tuyệt vời đến nỗi hầu như chúng ta trồng cây gì cũng được. Chỉ chưa thấy cây Măng Cục Đà Lạt thôi (just kidding!). Đó cũng chính là lý do mà các bạn trẻ khởi nghiệp ngày nay đều rời bỏ thành phố mà quay về Đà Lạt để lập nghiệp.
Ở Đà Lạt tha hồ mà làm nông nghiệp công nghệ cao, nông nghiệp hữu cơ, hay tuyệt vời để làm nông nghiệp sinh thái (cái này là đỉnh cao của nông nghiệp – ai đọc cuốn “Cách mạng của một cọng rơm” sẽ thấy thấm). Đà Lạt là nơi tập trung nhiều nhà vườn lớn và nổi tiếng. Nông nghiệp ở đây có tính chuyên nghiệp và tổ chức tốt hơn Mekong Delta.
Tới gần đây thì người nông dân Miền Tây chân dính đầy phèn mới ý thức được điều đó. Đó là chưa kể đến đất cát và hệ thống nước ngầm đã ô nhiễm nặng nề do bao nhiêu năm làm nông nghiệp mù quáng. Và việc Trung Quốc và các nước đồng chí Lào, Campuchia xây hàng chục đập thủy điện trên thượng nguồn sông Mekong đã làm cho nên nông nghiệp sinh thái Miền Tây kiệt quệ và teo tóp hơn bao giờ hết.
Vì vậy, không chỉ riêng Đà Lạt mà các vùng cao nguyên từ thấp như phía bắc Bình Phước và Đồng Nai, đến cao như là Đak Nông, Đak Lak trở nên đang dần trở thành những thành phố nông nghiệp lý tưởng. Nơi mà ít bị ảnh hưởng bởi ô nhiễm, chất độc và vật chất như dưới đồng bằng.
Làn sống di cư ngược lên cao nguyên
Mà kể xã hội Việt Nam cũng lạ, tương lai càng ngày càng đảo ngược. Người nghèo lại khoái ở thành phố, đi xe hơi, khoe vàng như Phúc XO. Trong khi người giàu giờ người ta về quê, lên núi, lên rừng, đi xe đạp, làm nông và khoe trái cây hoa quả. Đó là vì người ta nhận ra giá trị chân thật của đời sống. Người ta trở nên quan tâm đến sức khỏe, trí tuệ và môi trường sống để sống chất hơn.
Nếu bạn theo dõi fanpage Tony Buổi Sáng sẽ thấy mỗi ngày đều có một chàng trai cô gái trẻ học tập từ các nước có nền nông nghiệp tân tiến như Mỹ và Isreal trở về Việt Nam để lập nghiệp. Họ liên kết nhau để khai hoang các vùng núi hoang vu của Việt Nam, và cùng hỗ trợ nhau để phát triển. Hàng trăm ý tưởng khởi nghiệp đang được họ chia sẻ.
Trước làn sóng di cư ngược lại của thế hệ trẻ về các vùng quê để lập nghiệp. Thì Đà Lạt là một sự lựa chọn tuyệt vời khi bạn mang công nghệ, chất xám, giáo dục từ các thành phố đồng bằng về đây. Các bạn trẻ đang góp phần mang tri thức về với thiên nhiên để biến những vùng cao nguyên lạc hậu trở thành nơi đáng sống và làm việc nhất trong tương lai.
“Đừng có chờ đợi để làm điều mình muốn”. Là một câu chân lý của thế hệ trẻ đầy đủ vật chất như ngày nay. Nhiều bạn trẻ 8x, 9x sau một thời gian tất bật bương chải miếng cơm manh áo đều mong muốn “về vườn” để trở lại sống với tuổi thơ của họ. Đó chính là cuộc sống của xã hội Việt Nam 20 – 30 chục năm trước. Họ lớn lên trong giai đoạn đó, nên cảm nhận rất rõ cuộc sống an nhàn, yên bình, vui thú điền viên, trồng rau trồng cây…. Các bạn trẻ ý thức rằng cuộc sống của bản thân rất vô thường và nhanh chóng. Bây giờ không làm thì khi nào làm?. Nên họ sẽ cố gắng thu xếp để được nghỉ dưỡng sớm hơn. Để quay về với cuộc sống mà họ đã lớn lên.
Trước tình trạng Đà Lạt đang khá ngột ngạt, đất đai ở Đà Lạt ngày càng trở nên đắt đỏ và sốt như các thành phố lớn ở đồng bằng vậy. Nhưng điều đó không có nghĩa là bạn sẽ không có cơ hội sinh sống hay đầu tư tại Đà Lạt.
Nhờ các thế hệ trẻ lập nghiệp ở Đà Lạt, mà thành phố này cũng đang chuyển mình mở rộng ra. Các khu du lịch và dịch vụ cũng không còn tập trung vô trung tâm thành phố mà bắt đầu chuyển hướng ra vùng ven. Nếu bạn theo dõi các phượt thủ sẽ thấy có nhiều điểm check-in mới rất thú vị xung quanh Đà Lạt.
Bên cạnh việc sân bay Liên Khương ở Đức Trọng chỉ cách Đà Lạt 30 cây số là một phương hướng chuyển mình của Đà Lạt. Các loại hình du lịch nghĩ dưỡng, sinh thái sẽ trải dài về đây. Như bắt đầu là khu dịch lịch thác Prenn dưới chân đèo Prenn. Khách du lịch vẫn có thể lưu trú ở đây và chỉ cần một chiếc xe gắn máy lượn quanh co đèo Prenn là có thể vào trung tâm.
Hay các nông trại xung quanh Đà Lạt cũng bắt đầu chuyển mình sang loại hình vừa làm farm vừa kinh doanh du lịch sinh thái. Khách du lịch có thể vừa có thể tham quan các nông trại, nghĩ dưỡng giữa thiên nhiên, và vẫn không thiếu các loại hình dịch vụ phục vụ tận răng.
Vì vậy, đừng có chờ đợi để làm điều mình muốn. Hãy dám dấn thân, dám cống hiến để sống một cuộc đời mà mình mong ước. Nếu bạn không chắc chắn và tự tin, thì Đà Lạt sẽ bảo đảm điều đó cho bạn. Một số bài thơ hay về Đà Lạt: Tổng hợp trên mạng in tơ nét.
1. Đà Lạt mùa không em – Huỳnh Minh Nhật.
Hoàng hôn vắng lạnh phía chân mây
Cánh nhạn sa đàn chốn nào đây?
Đông đến bơ vơ miền giá lạnh
Tìm nhau mấy thuở được sum vầy!
Anh thích lang thang những nẻo đường
Chiều buồn lặng lẽ ánh tà dương
Khói thuốc bâng khuâng rơi nhung nhớ
Khẽ hát vu vơ nơi phố sương.
Đà Lạt mùa này vẫn mưa bay
Đỏ tía hồng phai hương hoa say
Vẫn những đêm trăng nghe mưa đổ
Nhưng chẳng còn em vãng chốn này.
Đà Lạt mùa này nhớ dáng em
Nhớ bờ tóc rối ngát hương đềm
Vai gầy, ánh mắt, bàn tay nhỏ
Hồn em có phải quyện vào đêm?
Thôi rồi Đà Lạt đẫm hồn thơ
Ánh đèn phố thị át trăng mơ
Ngàn hoa sao vẫn còn lạt lẽo
Để phố bơ vơ, phố thẫn thờ!
2. Thành phố buồn – Long Vương
Thành phố buồn một mình tôi rảo bước
Cơn mưa phùn chừng như ướt tâm tư
Bởi cuộc đời còn bao những ảo hư
Nên nghịch cảnh thành sầu ưu nặng trĩu.
Thành phố buồn mang nỗi buồn ai hiểu
Bên Đồi Thông Hai Mộ liễu hoen sầu
Hồ Xuân Hương người lặng lẽ gục đầu
Về chốn nao giữa tím màu Than Thở.
Thành phố buồn giọt sương mờ rạn vỡ
Trăm sắc hoa đời cứ ngỡ hương nồng
Cớ vì đâu thuyền xa lối ngược dòng
Để cách ngăn trái ngang lòng se sắc.
Thành phố buồn lạnh căm cơn quặn thắt
Hàng thông reo như giăng mắc tơ sầu
Khóc cho ai hồn tan nát phai nhàu
Dốc đường tình cúi gục đầu dấn bước.
Thành phố buồn, ôi buồn tênh mộng ước
Sân ga buồn tiễn bước mối tình đau
Con tàu đi, lặng bỏ lại phía sau
Nỗi ghen hờn mãi vùi sâu dĩ vãng!
3. Đà Lạt trong tôi – Minh Nguyệt
Đà Lạt trong tôi – Minh Nguyệt
Đà Lạt một sáng tinh mơ
Bước chân xuống phố hồn thơ mơ màng
Thoát nghe tim đập rộn ràng
Cất lên tiếng gọi mơ màng tình say
Đây hồn than thở ngất ngây
Đây đồi hai mộ vẫn đầy nét xuân
Đây bước chân kẻ phong trần
Lang thang cõi mộng, tình trần đa đoan
Thông reo, gió gọi mây ngàn
Cam ly réo rắt, nhịp đàn ái ân
Xuân Hương sóng gợn xa gần
Parenn dốc thẳm bước chân dập dồn
Lòng nghe thoáng chút bồn chồn
Cất lên tiếng gọi, mơ hồ người ơi!
4. Thành phố sương mờ – Trần Thiên
Vãng thăm miền đất ngỡ thiên đường
Biệt thự huy hoàng phủ trắng sương
Đỉnh núi thông xanh lồng nắng sớm
Lòng thung điện sáng tỏa đêm trường
Cam ly ngọn thác hòa mây nước
Thiền viện mái chùa quện khói hương
Đà Lạt niềm mơ người viễn xứ
Cảnh quan thơ mộng ngỡ thiên đường.
5. Chiều Đà Lạt
Chiều Đà Lạt
Chiều nay sương trải mặt đường
Tìm về Đà Lạt nhớ thương nao lòng
Núi đồi điệp điệp trùng trùng
Quanh co dốc núi ngập ngừng mây bay.
Chiều nay, nhớ mãi chiều nay
Thông reo khắp nẻo chân đèo sương mây
Đây rồi chân núi đẹp thay
Cam Ly thác đổ nước đầy nước vơi.
Kia rồi vang cả ngọn đồi
Tiếng chuông thong thả chơi vơi cõi Thiền
Trúc Lâm Thiền viện linh thiêng
Khói hương đượm một mùi thiền tịnh tâm.
Đây Hồ Than thở âm thầm
Bao nhiêu năm, chứng ái ân cuộc tình
Nước non non nước hữu tình
Hồ Xuân Hương cũng chung tình nhớ thương.
Phố phường phủ kín màn sương
Khói lam phảng phất con đường em đi
Thảnh thơi đôi lứa thù thì
Chợ chiều còn có những gì hở em?
Thôi thì ta bước vào xem
Nhâm nhi ngụm nước tiễn em lên đường
Chiều buông ráng đỏ mặt gương
Bên hồ đôi lứa vẫn đương thì thầm.
Chiều Đà Lạt, cõi tri âm
Ta đi còn đó ta thầm nhớ nhung.
6. Đà Lạt mưa ngâu – Tuyền Linh
Hình như ai khóc bên trời,
Ngưu Lang Chức Nữ một đời nhớ nhau
Ngồi nhìn từng giọt mưa sầu
Em ơi, Đà Lạt gởi đâu buồn này?
Tháng bảy xa quá tầm tay
Lệ em là giọt Ngâu đầy không gian?
Tận cùng nỗi nhớ mùa sang
Nghe trong sâu thẳm võ vàng hồn ta.
Mưa thấm lạnh… mưa nhạt nhòa
Mưa qua góc phố, mưa òa trong tim
Gõ lên âm sắc không tên
Rung từng cung bậc thấm lên tâm bào.
Mưa lắc thắc… mưa lao xao
Mưa bay lấm tấm mưa vào vực tâm
Nghe tình cột buộc trăm năm
Mà sao lệ vẫn nhỏ thầm đợi nhau?
Thời gian như đã ngã màu
Tuổi trời chừng cũng qua mau một đời
Ngồi nhìn những hạt mưa rơi
Em ơi, Đà Lạt muôn đời mưa Ngâu?
7. Đà Lạt cuối thu – Hồng Liễu
Đà Lạt cuối thu – Hồng Liễu
Về từ độ ấy cuối thu
Đà Lạt ơi vẫn sương mù trong ta!
Ắp đầy thành phố màu hoa
Nhắc lòng ta nhớ chiều xa bồi hồi
Ơ kìa mây trắng lặng trôi
Lời ca ai hát mình tôi nhớ thầm…
Giấu lòng vào chốn lặng thinh
Đà Lạt ơi, nỗi nhớ duyềnh trong tim.
8. Đà Lạt – Bùi Chí Vinh
Nghe nói hồi xưa toàn tướng tá
Chọn cao nguyên làm chỗ cắm dù
Ta gốc dân thường nên thấy lạ
Vén sương mù cổ tích coi chơi.
Y rằng Đà Lạt như con gái
Trinh nữ hồn nhiên mọc dọc đường
Hoa nào lúc nở đều e lệ
Hèn gì vua chúa chẳng du dương.
Có điều thiên hạ như bông cải
Ra chợ lềnh khênh xếp đợi thời
Ta muốn kiếm một ông Lý Bạch
Ai ngờ Thủy tạ thiếu trăng soi.
Đất đai cũng thể như gươm giáo
Dàn trận xông lên tím mặt mày
Một hôm ta xách tiền mua núi
Thấy vàng trong đá tựa tro bay.
9. Đà Lạt trong tôi và nỗi nhớ – Sinh Hoàng
Đà Lạt trong tôi và nỗi nhớ – Sinh Hoàng
Tạm biệt nhé hàng thông reo vi vút
Xuân Hương ơi ai soi bóng năm nào
Than thở vẫn như ngày nao than thở
Ôi! Đồi Cù chiều gió nhẹ lao xao.
Hòa Bình vui trước phố thắm hoa đào
Bao màu áo len, hồng tươi đôi má
Em gái cao nguyên bước chân không vội vã
Tiếng chuông ngân từ đỉnh tháp Con Gà.
Xuôi dốc mờ sương thác Prenn thấp thoáng
Để lại sau lưng niềm thương nhớ diết da
Ngọn đèo cao đã bao độ ta qua
Mà xao xuyến, mà nghe lòng quyến luyến.
Đà lạt ơi trong tôi bao kỷ niệm
Dốc quanh co hun hút ủ sương chiều
Xa Đà Lạt biết bao điều muốn nói
Nhớ vô cùng. Ôi! Đà lạt thân yêu.
10. Đà Lạt ngày về – Thiên Ân
Anh sẽ về với Đà Lạt cùng em
Khi những giọt sương đêm còn đỏng đảnh
Khi khói mây bắt đầu gom cơn lạnh
Và những chùm ảo ảnh rơi trên đầu.
Anh sẽ về với Đà Lạt in sâu
Hồ Xuân Hương một màu xanh luyến nhớ
Hàng thông reo dập dồn bao hơi thở
Dốc quanh co cắc cớ những tâm tình.
Anh sẽ về với Đà Lạt, đôi mình
Ôn kỉ niệm đinh ninh thời xa vắng
Gói hành trang khen ai còn vác nặng?
Tuổi hoa niên im lặng cớ sao đành?
Anh sẽ về với Đà Lạt, ngày xanh
Hồ Than Thở mong manh, Hồ Than Thở
Thác Cam Ly nằm bơ vơ sầu nhớ
Vườn hoa kia vội nở tự kiếp nào?
Anh sẽ về với Đà Lạt rì rào
Muôn ngọn gió thi nhau đòi kể chuyện
Thung Lũng Tình yêu bùi ngùi xao xuyến
Dốc đá hờn ẩn hiện ở đâu đây.
Anh sẽ về với Đà Lạt thơ ngây
Mái tóc chấm vai gầy em mười bảy
Thuở ta vô tư ngắt chùm cỏ dại
Lời tỏ tình bay nhảy tận trời cao.
11. Đà Lạt một chiều mưa – Phan Trung Trực
Đà Lạt một chiều mưa – Phan Trung Trực
Tôi viết cho em chiều tắt nắng
Chiếc lá vàng rơi về nguồn cội
Bên nhà có mưa rơi lất phất
Mùa thu rất thật đi qua tôi.
Những chiều mùa thu lặng lẽ trôi
Nghe tiếng thật lạ mặn vị đời
Trời cứ buồn buồn mây giăng kín
Cơn gió thổi về chạnh bờ môi.
Cũng nghe thật lạ Đà Lạt ơi
Chiều thu mưa đổ không ngớt lời
Rèm thưa cửa sổ lộng nỗi nhớ
Băn khoăn ngày tháng tình lả lơi…
12. Chiều về Đà Lạt – Tạ Thăng Hùng
Đà Lạt ơi tôi đã trở về đây
Chào con phố, hàng cây chiều gọi gió
Lòng thổn thức như buổi đầu gặp gỡ
Nửa muốn đi, nửa muốn đứng lại nhìn.
Phố núi xôn xao nắng ấm thanh bình
Hồ xanh mát dịu dàng trời Đà Lạt
Du khách đến ngẩn ngơ chiều muốn hát
Thung lũng mây bay lấp lánh nắng vàng.
Cơn gió chiều ru mái phố dọc ngang
Lên dốc xuống đèo xôn xao hoa nở
Hoàng hôn rớt êm đềm hồ Than Thở
Đồi thông reo ai đó đợi nhau về.
Tháp Cam Ly du khách đến mải mê
Đồi Hai Mộ kể chuyện tình vời vợi
Tôi muốn đến Hồ Xuân Hương đứng mãi
Ngắm hoàng hôn rơi xuống níu chân người.
Đà Lạt mộng mơ, Đà Lạt yêu ơi
Ai chưa tới hãy về thăm ngay nhé
Đà Lạt đó dễ thương như đứa trẻ
Hé môi cười ta chỉ muốn thơm thôi.
13. Đà Lạt trong tôi – Lục Bình
Đà Lạt trong tôi – Lục Bình
Đà Lạt ơi! Thành phố lạnh trong tôi
Rực sắc hoa nao lòng người lữ khách
Vương trong gió tiếng chuông chùa khoan nhặt
Thông đưa tay vẫy gọi giữa mây trời.
Đà Lạt ơi! Ta đã đến bên người
Nén nhung nhớ bấy lâu ta chờ đợi
Trải lòng ta bao đêm thâu vời vợi
Nỗi yêu thương ta trao cả vào thơ.
Đà Lạt ơi! Thành phố mộng phố mơ
Là muối mặn ướp vần thơ chan chứa
Là vị ngọt của nụ hôn đôi lứa
Là men say chếnh choáng giấc mơ nồng.
Đà Lạt ơi! Ta yêu người biết không?
Bằng những rung động đầu đời tha thiết
Có lẽ trong ta tình yêu ấy bất diệt
Hơi thở còn! Ta yêu mãi không thôi!
14. Chiều thu Đà Lạt – Tuyền Linh
Êm như tiếng sáo tơ tình
Đẹp như cánh phượng đậu trên ngô đồng
Chiều Thu Đà Lạt mênh mông
Vàng ươm sắc nhớ, mây bồng bềnh trôi.
Cỏ hoa thơm ngát lưng đồi
Chiều vàng xuống chạm bờ môi thì thầm
Heo may len nhẹ qua song
Cõng câu lục bát ra hong tơ chiều.
Hàng thông lóng ngóng liêu xiêu
Nhẹ reo trong gió như điều nhớ ai
Mặt hồ gợn sóng bồng lai
Trăm con chuồn đỏ lượn cài đơm hoa.
Nhìn xa, xa tít mù xa
Mây hoàng hôn ửng như là tranh thêu
Rồng bay phượng múa trời chiều
Nhìn thiên nhiên vẽ mà xiêu xiêu lòng.
Phố phường dìu dập bóng hồng
Nam thanh nữ tú tay trong tay đùa
Tím, vàng, xanh, đỏ se sua
Những ô dù nhỏ cợt đùa mưa thu.
Xa trông đỉnh dốc sương mù
Hình như ai đó đang ru lời tình
Mây bay gió thổi lung linh
Lang Biang đứng có mình có ta.
Đà Lạt trăm sắc ngàn hoa
Chiều Thu Đà Lạt như là Bồng Lai
Ai qua chắc sẽ nhớ hoài
Gởi hồn vào chốn Thiên Thai đắm tình.
15. Dã quỳ Đà Lạt – Tuyền Linh
Dã quỳ Đà Lạt – Tuyền Linh
Sao em không chịu ngủ đông
Thức chi? Vương sợi tơ lòng thi nhân
Ngó xa rồi lại nhìn gần
Vàng em trải thảm kín chân núi đồi.
Nhấp nhô như ngọn sóng dồi
Gió lay động mãi bồi hồi lòng tôi
Em về trải lụa xa xôi
Tôi, Em cút bắt rong chơi dốc tình?
Tên em, tên thật Dã Quỳ?
Sắc hoa dịu nhẹ vàng y nắng chiều
Tình em phủ kín lưng đèo
Cho ai qua đó đỡ heo hút buồn.
Dưới trời nắng gội mưa tuôn
Vẫn tươi nhan sắc, vẫn luôn thắm tình
Em qua triền lũng Di Linh
Dạo đèo Bảo Lộc, gieo tình Prenn.
Dọc theo quốc lộ đi lên
Em về Đà Lạt ghi tên tuổi mình
Những con dốc nhỏ xinh xinh
Em đều hiện diện đượm tình nước non.
Một lòng một dạ sắt son
Sân ga Đà Lạt vẫn còn có em
Mù sa Thung Lũng Tình Yêu
Em cười gieo nắng dập dìu giai nhân.
Dã Quỳ ơi, xin tri ân!
Muôn ngày Đà Lạt vẫn cần có em.
16. Đà Lạt – Thiên Lý
Đây cõi Thiên thai một góc trời
Say lòng viễn khách khắp muôn nơi
Dã Quỳ rắc thảm giăng đầy lối
Cẩm Tú làm chăn, trải đón mời.
Vi vút ngàn thông tiếng lá reo
Quanh co đường dốc dưới chân đèo
Rồng bay, rắn lượn trong sương nhạt
Ngất ngưỡng lưng trời, vách đá treo.
Vằng vặc trăng soi xuống mặt hồ
Mây vờn lay động bóng vi lô
Lao xao cá lội trong làn biếc
Gió nhẹ lăn tăn sóng vỗ bờ.
Lầu Cổ phơi mình đếm tháng năm
Thi gan thách đố với thăng trầm
Dấu xưa còn vướng tình thu thảo
Lữ Quán Ma Rừng khách viếng thăm.
Dòng thác Cam Ly mãi ngóng chờ
Người về lưu lại những vần thơ
Đồi Thông Hai Mộ còn âm hưởng
Lẩn quẩn hồn oan…cận áng thờ.
Thiền Viện Trúc Lâm tỏa khói hương
Pongour ru mãi khúc tình trường
Suối vàng chứng kiến câu thề hẹn
Thung Lũng Tình Yêu nỗi đoạn trường.
Đà lạt say lòng khách viễn phương
Đồi Cù in bóng nước Xuân Hương
Hóa công phối cảnh nơi trần thế
Nước biếc non lam đẹp lạ thường.
17. Đà Lạt phố thương – Trần Tuấn Anh
Đà Lạt phố thương – Trần Tuấn Anh
Lặng nhìn thương giọt mưa rơi
Lòng ai thương nhớ bóng người phương xa
Thông reo như khúc tình ca
Nhớ mong ngày tháng, đợi chờ vấn vương.
Phố xa nên cứ nhớ thương
Đồi cao, gió lộng sương rơi mơ màng
Nhớ ai dáng nhỏ dịu dàng
Thiết tha tôi tiếng lang thang câu tình.
Nhớ nhau mấy thuở tình mình
Lòng thương ai thấu, câu tình gọi nhau
Núi cao sương thắm má đào
Lặng yên anh nhớ, ngọt ngào môi em.
Chiều thu gió thổi bên thềm
Sương rơi ướt đẫm bên thềm ru êm
Vấn vương tóc phủ vai mềm
Tiếng chuông thương nhớ nhà thờ gọi ai.
Chân buồn đếm bước u hoài
Kết hoa chờ đợi, ngóng trông gọi mời
Đà Lạt ơi, người ở phương trời
Cho tôi tiếc nuối tình người với tôi.
18. Đà Lạt lập đông – Nguyễn Nhật
Chiều Phố Núi mù sương ta mãi đợi
Dưới hoàng hôn một sắc áo ai vàng
Thả dốc buồn ngắm những nụ Hoàng Lan
Lòng cứ tưởng Đông mang người trở lại.
Hồ Than Thở có câu thề vọng mãi
Tiếng yêu đầu dậy sóng vỗ ngàn năm
Gửi về ai khúc nhạc khẽ thì thầm
Như thố lộ niềm riêng cùng dĩ vãng.
Đèo Prenn ngủ dưới mây chiều lãng mạn
Có hàng Thông dỗ giấc mộng rì rào
Để cho hồn chợt dậy tiếng lao xao
Làm khơi gợi xót xa lòng lữ thứ.
Xuân Hương có dạt dào tình thiếu nữ
Mặt hồ soi chim lẻ bạn la đà
Ngỡ đất trời Đà Lạt lập đông qua
Mang theo nỗi nhớ thương người viễn xứ.
19. Thiên đường Đà Lạt – Hồng Dương
Thiên đường Đà Lạt – Hồng Dương
Con nắng nhạt vàng ong trời Đà Lạt
Vần thơ ai bát ngát một cung tình
Hoàng hôn buông ánh điện sáng lung linh
Bao kể khát rùng mình tâm lơi lả.
Đêm Đà Lạt tỏa hương thơm khôn tả
Anh tới đây uống cả giọt hồn em
Đắm say rồi! Ngắm mãi cánh hoa mềm
Tưởng chừng đã say thêm lời thơ vọng.
Gió Đà Lạt nhẹ nhàng hương lay động
Dìu dịu ơi! như sống ở cung tiên
Mây bồng bềnh lượn khắp các lũng – triền
Hoa ngũ sắc cánh hiền dâng sương phủ.
Lời thơ rót biết bao giờ cho đủ
Nét đậm đà buông rũ cả chân mây
Một lần thôi anh đã đến nơi đây
Tình em đó đong đầy hồn cát sỹ.
Trời Đà Lạt của những ngày mộng mị
Gieo lòng người thi vị đậm thiết tha
Mưa bui giăng trên lối vắng mù xa
Thiên đường cõi bao la trời Đà Lạt!
20. Nhớ Đà Lạt – Trịnh Cẩm Lê
Lại nhớ lắm rồi…Đà Lạt ơi!
Dáng ai ngày ấy khuất chân đồi
Ngàn hoa dị thảo còn vương vất
Sương trắng đường thông mộng chẳng vơi
Bây chừ Đà Lạt giữa mùa mưa
Đà Nẵng nơi đây nắng lại thừa
Những lối ngày xưa ta đẵm nước
Hỏi người năm củ có về chưa?
Bên gốc phượng quen có một người
Sắp từng hoa nhỏ để tìm vui
Ta xin sắc tím về nhung nhớ
Thi thoảng bâng quơ nở nụ cười.
Lững thững bao chiều mấy dốc cao
Đồi thông quyện gió mãi rì rào
Quẩn quanh trăm lối chân không mỏi
Sợ ngã ba về… phải nói sao?
Một mai trở lại bến Xuân Hương
Tìm góc ngồi xưa lặng nhớ thương
Khi ấy biết đâu người trở lại
Cùng ta kéo nhẹ tấm màn sương.
21. Đà Lạt chớm đông – Yên Sơn
Đà Lạt chớm đông – Yên Sơn
Mùa đông đã về trên đồi thông lạnh
Nghe núi rừng xào xạc gió vờn cây
Trời rất cao dăm ba cụm mây bay
Bên triền giốc vài cánh hoa tươi thắm.
Tôi thích thú, tôi say mê lặng ngắm
Từ đồi cao xuống thung lũng sương mờ
Nắng cao nguyên, vàng, rực rỡ, nên thơ
Ở buổi sáng, một mùa đông Đà Lạt.
Tôi lặng ngắm chập chùng thông bát ngát
Vùng núi đồi trùng điệp một màu xanh
Tấm lụa vàng là màu nắng long lanh
Trải rất nhẹ như choàng vai vạn vật.
Bỗng nhớ quá những ngày xưa… xa khuất
Cũng nơi đây trong khổ lụy quân trường
Cũng nơi đây cùng điếm cỏ cầu sương
Sinh tử mịt mờ, trăng treo vó ngựa.
Rồi khi tàn cuộc binh đao khói lửa
Bạn bè xưa, mỗi đứa một phương trời
Kẻ tù đày, người bỏ xác biển khơi
Dăm ba đứa bạc đầu nơi xứ lạ.
Phút hồi tưởng tâm hồn như hóa đá
Tiếng thở dài như tiếng vọng sơn khê
Giọt sương rơi làm nặng trĩu lối về
Về đâu nhỉ, đâu đường xưa lối cũ!
22. Đà Lạt một lần trăng – Nguyễn Duy
Trăng ảo ảnh lập lờ trong sương trắng
Ngọn gió nhà ai thấp thoáng ở bên đồi
Tiếng móng ngựa gõ ròn trên dốc vắng
Nghe mơ hồ một chiếc lá thông rơi.
Em nhóm bếp bằng củi ngo chẻ nhỏ
Ngọn lửa lấp đi khoảng vắng giữa hai người
Tôi lơ đãng nhìn em nhìn lơ đãng
Siêu nước pha trà vừa ấp úng sôi.
Em biết chứ, chả ai lơ đãng cả
Hòn than kia đang đỏ đến hết lòng
Mà ngọn lửa cứ giả vờ le lói
Mùi nhựa thông theo sợi khói đi vòng.
23. Đà Lạt mơ – Anh Thi
Đà Lạt mơ – Anh Thi
Lắng nghe nhịp đập con tim
Lắng nghe từng bước đi tìm tình yêu
Đà lạt ngã bóng xế chiều
Dừng chân chỉ có sương mù đón đưa.
Đêm về đắm đuối trong mơ
Ngàn hoa phủ kín bao giờ từ xưa
Đồi thông ru gió trong mưa
Thác reo trắng xóa lưa thưa núi mờ…
Xuân Hương mặt nước đầy thơ
Tình yêu Than Thở ai ngờ biệt ly
Đồi cù nhớ những bước đi
Cỏ xanh man mác thầm thì miên man
Trăng đêm khi tỏ khi mờ
Tình yêu Đà lạt là tơ lụa đào
Đà lạt ta đến như thơ
Ra đi mãi nhớ khi về phải mơ.
24. Đà Lạt trăng mờ – Hàn Mặc Tử
Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu,
Trời mơ trong cảnh thật huyền mơ.
Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt,
Như đón từ xa một ý thơ.
Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều,
Để nghe dưới đáy nước hồ reo.
Để nghe tơ liễu run trong gió,
Và để xem trời giải nghĩa yêu.
Hàng thông lấp loáng đứng trong im,
Cành lá in như đã lặng chìm.
Hư thực làm sao phân biệt được?
Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm.
Cả trời say nhuộm một màu trăng,
Và cả lòng tôi chẳng nói rằng.
Không một tiếng gì nghe động chạm,
Dẫu là tiếng vỡ của sao băng!
25. Đà Lạt mộng và hoa – Hoàng Thanh Tâm
Đà Lạt mộng và hoa – Hoàng Thanh Tâm
Đưa em dạo phố sương mù
Hiu hiu gió thổi mây mù bay bay
Đà Lạt phố núi chiều nay
Hoa vàng trải lối hương bay nồng nàn.
Dã quỳ kêu hãnh sắc vàng
Hoa cúc đại đóa dẫn mùa thu sang
Phăng- xê tím thẫm hôn hoàng
Đồi Cù lộng gió nắng vàng thông reo.
Cam Ly thác đổ trên đèo
Langbiang nhớ xóm nghèo vườn hoa
Sương giăng mây trắng là đà
Màu hoa Đà Lạt mộng hoa chập chùng.
Tình yêu Than thở thủy chung
Hồ Xuân Hương nhớ trùng trùng cao nguyên
Đà Lạt nợ Đà Lạt duyên
Đà Lạt hương sắc nghiêng nghiêng Sài Gòn.
26. Đà Lạt nhớ – Tạ Thăng Hùng
Hà Nội bây giờ đã lạnh chưa em
Đà Lạt đổi mùa lạnh bàn chân bước
Mây xuống núi phủ mặt hồ xanh biếc
Đà Lạt sương rơi những cánh hoa vàng.
Thành phố run run đêm ngủ mơ màng
Anh cũng nhớ em run run không ngủ
Hồ Than Thở rì rào lời nhắn nhủ
Em có về Đà Lạt mộng mơ không?
Bên Tháp Cam Ly chiều xuống mênh mông
Nắng Thung Lũng Tình Yêu tràn nỗi nhớ
Đêm mưa ướt đồi Thông thương Hai Mộ
Truyền Lâm ơi ngơ ngẩn gió mây lùa.
Hồ Xuân Hương đêm ngủ đã say chưa
Xao xuyến quá ngày xưa bao kỷ niệm
Lòng say đắm nhìn sương đêm rơi xuống
Tay trong tay hạnh phúc thắm môi cười.
Đà Lạt nhìn hoa nở khắp muôn nơi
Lòng tha thiết nhớ về em Hà Nội
Đi lặng lẽ bên hồ Tây gió thổi
Má đỏ hồng ấm cả một mùa đông.
27. Đà Lạt đêm sương – Quách Tấn
Đà Lạt đêm sương – Quách Tấn
Bóng trăng lóng lánh mặt hồ im,
Thời khắc theo nhau lải rải chìm.
Đứng dựa non sao bờ suối ngọc,
Hồn say dịu dịu mộng êm êm.
Một luồng sương bạc bỗng từ mô
Lẻn cuốn vừng trăng cuốn mặt hồ,
Cuốn cả non sao bờ suối ngọc:
Người lơ lửng đứng giữa hư vô.
Trời đất tan ra thành thuỷ tinh
Một bàn tay ngọc đẫm hương trinh
Âm thầm mơn trớn bên đôi má
Hơi mát đê mê chạy khắp mình.
28. Mùa đông Đà Lạt – Giang Hồng
Cắt những lớp sương mù gió dồn đuổi gió
Mở lồng ngực mình thông trải thảm thông
Xòe đốm mắt dã quỳ vàng nỗi ngóng trông
Đà Lạt của anh bước vào đông vời vợi.
Tỏa hương bung sắc hoa thổi hồn về phố núi
Sáng bừng lung linh gương mặt Hồ Xuân Hương
Chẳng lạnh bức mành thơ khi em kết muôn nỗi vấn vương
Sợi nhớ sợi thương đan tình dệt đêm huyền thoại.
Ngả đường quanh co bao nỗi niềm chờ đợi
Ngàn xanh màu hẹn hò trên vi vút ngàn thông
Lời ai lãng đãng như mây trắng bềnh bồng
Như tự ngàn xưa phố yêu mùa đông Đà Lạt.
29. Thung Lũng tình – Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Thung Lũng tình – Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Đà Lạt giờ buồn lắm biết không anh
Cơn mưa phùng lưa thưa rơi từng hạt
Tiếng thác reo chảy theo dòng ào ạt
Đêm lặng thầm tẻ nhạt quá buồn tanh.
Đà Lạt hạ chiều thiếu vắng tình anh
Em chợt nhớ một chiều xưa dĩ vãng
Giờ mình em lang thang ngoài ngõ vắng
Con đường về nắng nhạt đã phai phôi.
Cơn mưa phùng lất phất cũng qua rồi
Ngày anh trở lại cho môi hồng thêm thắm
Chuyện tình mình sẽ đậm tình nắng ấm
Ta bên nhau tay sưởi ấm vòng tay.
Chờ anh về má thắm sẽ không phai
Trời Đà Lạt của những ngày ấp ủ
Tiếng nhớ thương nói bao nhiêu cho đủ
Em sẽ đợi chờ nơi thung lũng tình yêu.
30. Nhớ Đà Lạt – Huy Hạnh
Đà Lạt ơi thành phố của mộng mơ
Hồ Than Thở mây bay mờ sương mỏng
Thác Cam Ly ru mối tình thơ mộng
Để hồn ai mong ngóng đợi chờ trông.
Đồi Thông reo Hai Mộ sắt se lòng
Bao Lữ khách viếng thăm thầm thương nhớ
Xót xa cho mối tình đầu dang dở
Trời không se duyên nợ cứ làm ngơ.
Đây Xuân Hương phong cảnh đẹp nên thơ
Soi Đà Lạt mặt hồ lung linh nước
Thành phố ngàn hoa nào ai quên được
Đã đến rồi không muốn bước rời xa.
Thông vẫn reo hoàng hôn rớt la đà
Màu lam tím phủ lòng ta se lạnh
Nghe đâu vang tiếng chuông nhà thờ đánh
Rung động lòng người viễn cảnh mộng mơ.
Nay xa rồi sao bỗng cứ ngẩn ngơ
Gói kỷ niệm thẫn thờ không quên ấy
Xứ Hoa Đào thầm ước ao là vậy
Đà Lạt buồn chỉ lại thấy trong mơ.
Hy vọng, qua những áng thơ trên sẽ giúp bạn hiểu thêm về Đà Lạt, yêu thêm con người và cảnh vật nơi đây. Tôi có hẹn với Đà Lạt, liệu bạn có hẹn với Đà Lạt một ngày không xa hay không?
E gái Numberone